Thứ Ba, 13 tháng 7, 2010

TÌM CON TRONG LỬA





Đó là một câu chuyện buồn!
Khi còn là phóng viên TTXVN tại tỉnh Bình Thuận, nhớ lại lúc đó là 2 giờ chiều mùng 2 tết năm 1993,tôi đang chụp ảnh đua thuyền trên sông Cà Ty, bỗng khói bốc cao ở phía biển. Tất cả mọi người đều chạy về một hướng “cháy, cháy…”. Tôi cũng lao đi như mọi người theo một quán tính tự nhiên. Tôi như người mất hồn khi chứng kiến một cảnh tượng ghê người gần 300 ngôi nhá lá ở làng chài phường Lạc Đạo bị thiêu rụi khi những đám lửa lớn cộng với gió chướng ngày xuân của biển đã tràn qua chỉ gần 1 tiếng đồng hồ. Trong lúc lộn xộn, ồn ào giữa cảnh cứu người, cứu đồ và dập lửa, tôi bỗng nghe “ xác đứa bé kia rồi!”. Tôi quay lại, một bóng đen lao vút vào vùng lửa đỏ để khiêng một vật gì đó màu đen. Nhưng anh ta vội buông ngay và chạy ra ngoài cầm một cái bao bố rồi lại chạy vào. Trên tay tôi lúc đó là chiếc máy ảnh Pentax SPII với ống kính tele có tiêu cự 135 và chỉ kịp lên cò má bấm, bấm, bấm….
Tôi sửng sờ nhìn đoạn phim màu nhãn hiệu AFFA vừa tráng xong. Trong 5 kiểu phim tôi bấm cho “ khoảng khắc” này có một phim khi rọi hình ra như các bạn thấy đấy. Tôi đặt tên cho bức ảnh “ Tìm con trong lửa” vì sau này mới biết đó chính là người cha lao vào để bế xác đứa con sau khi kiếm tìm. Nhưng lúc đó xác đứa con đã trở thành “lửa” nên quá nóng nên anh ta phải chạy ra ngoài lấy cái bao bố nhúng nước rồi lại chạy vào. Chính vì có thời khắc ấy, tôi đã kịp xác định tốc độ, bố cục và nhất là lấy kịp nét để mà bấm. Phải chi lúc đó có máy ảnh AF nhỉ.
Bức ảnh được chọn triển lãm trong cuộc thi ảnh quốc tế đầu tiên của tôi tại Trung Quốc vào năm ấy. Từ cuộc thi “khoảnh khắc vàng” 2010, tôi nhớ lại bức ảnh này.

Không có nhận xét nào:

VÙNG CAO của NGUYỄN HỮU THÀNH

Ông già Tây Nguyên Nhà Lý luận phê bình Nguyễn Văn Thành TÔI lang thang một cách thích thú qua những bức ảnh và tìm lối vào những s...