Thứ Năm, 26 tháng 7, 2012

Trở lại hạ lưu Sông Quao…



Hơn 1 tuần nay, ngày nào cũng vậy tôi bon bon trên chiếc trâu sắt “ Dream II” cùng túi máy ảnh xuôi dọc vùng đất hạ lưu sông Quao. Vùng đất này thuộc các xã Hàm Hiệp, Hàm Liêm, Hàm Chính và Thuận Minh thuộc huyện Hàm Thuận Bắc, Bình Thuận. Mục đích của các chuyến đi nhằm tìm hương vị mùa lúa chin trên những cánh đồng bạt ngàn mà trước đây nơi đây từng nổi tiếng là “ khỉ ho cò gáy”.





Hơn 20 năm trước, vùng đất này khô và cằn cỗi vì thiếu nước và do bỏ hoang nhiều năm vì là vùng chiến sự trước đây. Ở Phan Thiết, nói đến lý lịch là dân Hàm Chính, Hàm Liêm thì biết ngay là dân làm Cách Mạng liền mà. Khi tôi là một một phóng viên thường trú, nơi đây là vùng đất tôi thường lên xuống vì có công trình thủy lợi Sông Quao nổi tiếng. Được biết sức chứa của công trình lên đến 7 triệu mét khối nước và có thể tưới từ 8 đến 10 ngàn ha đất.




Sau hơn 6 năm xuôi ngược miền tây nam bộ, nay trở lại tôi thật sự ngỡ ngàng vì sự thay đổi ở đây. Hai loại cây trồng tràn ngập cả mấy ngàn hecta đất là lúa và thanh long. Mùa này thanh long không phải chính vụ, còn cây lúa thì bạt ngàn. Thích nhất vẫn là lúc sáng sớm hoặc chiều tà “ lang thang” theo các trục lộ chính từ Hàm Hiệp đi Hàm Liêm rồi Hàm Chính đến Thuận Minh để được thấy màu vàng óng của lúa chin và nghe đủ loại tiếng ve, ếch, dế, chó, gà, bò và trâu… Người nông dân vùng hạ lưu Sông Quao thật sự đổi đời!





Không có nhận xét nào:

VÙNG CAO của NGUYỄN HỮU THÀNH

Ông già Tây Nguyên Nhà Lý luận phê bình Nguyễn Văn Thành TÔI lang thang một cách thích thú qua những bức ảnh và tìm lối vào những s...